Truyện Khun Tấng là tác phẩm văn học của dân tộc Thái.
Khun Tấng người cai quản ở Chiềng Ban, Mai Sơn, lấy vợ không có con vì buồn nên đã vào rừng săn bắn, một hôm đuổi theo nai lạc vào mường Chuông La, tai đây chàng gặp nàng Ét Khay. Nàng là con thuồng luồng hóa phép nên chàng không hề hay biết. Hai người ăn ở với nàng quên mất vợ ở nhà.
Khi vợ chàng có thai 3 tháng xin phép chàng ra sông tắm. Khun Tấng ngăn nhưng nàng muốn ra sông bơi cho thỏa thích, chiều theo ý nàng, nàng đi rồi chàng theo dõi, tới sông chàng thấy nàng biến thành con thuồng luồng đùa giỡn với mấy đứa bạn. Chàng thấy thế bèn bỏ đi, về nhà nàng thấy chàng không vui và đón ra chàng đã biết được thân phận mình.
Nàng Ét Khay rút bào thai từ trong bụng cho vào ống và đưa chon chàng mang về nhà.
Vợ chàng ở nhà tìm mọi cách hủy bào thai. Khun cho người mắc ống vào cành cây si trong rừng.
Nhờ muông thú nuôi nấng, bào thai phát triển thành người đặt tên là Khun Tính.
Khun Tính lớn lên đi rình thú đái vào hốc đá, nàng vượn uống phải sinh ra Ăm Ka. Khun Tính lại phải chung sống với nàng vượn. Vợ ở nhà tim mãi mới tới được nơi Khun Tính ở, xin nàng vượn tha cho chồng trở về nhà.
|